Ngày xưa, trong một chùa sầm uất, có một con rồng đang ngồi dưới một cái cây chè. Rồng đang nhìn chằm chằm vào không trung, như thể đang suy nghĩ về những gì sẽ xảy ra trong tương lai.
“Thế giới này sẽ không bao giờ thay đổi”, rồng nghĩ. “Tất cả đều đang theo những quy luật cũ, không có gì mới lạ.”
Nhưng rồi, một ngày, một người đàn ông xuất hiện trước chùa. Ông ta mặc một bộ áo quần rất đẹp, và mang theo một chiếc gậy to lớn. Rồng nghe thấy bước đi của ông ta, và biết đây là một người không đơn giản.
“Xin chào, con rồng quê吴门”, ông ta nói. “Tôi đến đây để thách thức con.”
Rồng cười, “Thách thức tôi? Tôi không thể bị thách thức. Tôi là rồng, con quê吴门.”
“Đúng vậy”, ông ta trả lời. “Nhưng tôi có một trò chơi muốn với con. Nếu con thắng được, tôi sẽ rời đi, không bao giờ trở lại. Nếu con thua, thì con phải cho tôi mặc áo quần của con.”
Rồng cười, “Một trò chơi? Tôi chưa từng thua cho ai. Tôi sẽ chơi.”
Ông ta cười, “Tuyệt vời. Trò chơi đơn giản: tôi sẽ đặt chiếc gậy to lớn đó vào hố chết, và con phải bước qua. Nếu con bước qua được, thì con thắng. Nếu không, thì con thua.”
Rồng cười, “Đó là trò chơi đơn giản nhất mà tôi từng nghe. Tôi sẽ bước qua.”
Ông ta đặt gậy vào hố chết, rồi bước xuống. Rồng cũng bước xuống, nhưng khi nó bước qua gậy, gậy đột nhiên tăng cao, trở thành một ngọn gót khổng lồ. Rồng thất vọng, “Tôi không thể bước qua được”, nó nói.
Ông ta cười, “Con không thắng được. Con phải cho tôi mặc áo quần của con.”
Rồng không muốn thua, nhưng nó biết mình đã thua. Nó cho ông ta mặc áo quần của mình, và ông ta rời đi, không bao giờ trở lại.
Trong suốt cuộc đời của rồng, nó không bao giờ thua cho ai. Nhưng nó cũng biết, rằng trong thế giới này, có những thứ không thể bằng thường lý giải thích. Rồng quê吴门 vẫn ngồi dưới cây chè, và suy nghĩ về những gì sẽ xảy ra trong tương lai.
Và trong suốt cuộc đời của người đàn ông ấy, ông ta luôn nhớ đến trò chơi với rồng quê吴门. Ông ta biết, rằng trò chơi đó không chỉ là một trò chơi, mà còn là một bài học về thế giới và nhân tính.
Trò chơi của rồng quê吴门 đã kết thúc, nhưng nó lại khởi đầu một chuỗi phản ánh và suy nghĩ. Rồng và người đàn ông ấy đều học được một bài học quan trọng: rằng trong thế giới này, có những thứ không thể bằng thường lý giải thích. Và dù chúng ta có thể thắng được những trò chơi đơn giản, nhưng chúng ta không thể thắng được những trò chơi của số phận.
Lịch sử đã chứng minh, rằng trò chơi của rồng quê吴门 không chỉ là một trò chơi đơn giản về bước qua gậy. Mà còn là một bài học về sự thay đổi và khả năng tự tin. Rồng quê吴门 đã học được khả năng tự tin, và người đàn ông ấy cũng đã học được bài học khác nhau về thế giới.
Trò chơi của rồng quê吴门 đã kết thúc hồi lâu trước, nhưng nó vẫn là một câu chuyện được truyền bá trong các thế hệ sau